Như tiên tử giáng trần, không nhiễm chút khói lửa nhân gian.
Một ánh nhìn khuynh thành, chỉ một ánh nhìn ấy thôi, hắn đã hoàn toàn trầm luân.
Khi đó, hắn đã mong mỏi, nếu có thể đứng bên cạnh nàng, cùng nàng kề vai sát cánh, thì tốt biết bao!
Mong mỏi, mong mỏi, đã mấy năm tháng trôi qua.
Cho đến tận bây giờ, hắn vẫn luôn mong mỏi như vậy.
