Có vài việc, đại nhân đã quyết định là được, bọn họ chỉ cần nghe lệnh hành sự.
"Sao thế? Không gọi hắn đến nữa à." Từ nơi bóng tối có tiếng hỏi.
"Thay vì gọi hắn đến, chi bằng để hắn tự đến." Ngô Bản Thanh cười lạnh hai tiếng: "Ta lại muốn xem, vị Trần đại nhân với thủ đoạn sấm sét, máu sắt này, đã mang về tin tức tốt lành gì?"
Ngô Bản Thanh sắc mặt âm trầm, trong đôi mắt cũng mang theo chút ý lạnh lẽo.
Đến giờ hắn vẫn còn nhớ, Mãng Đao Trần Bình An trong công phòng của hắn đã lớn tiếng khoác lác, ra vẻ kẻ cả dạy đời.
