“Hì hì.” Tiểu nha đầu khẽ cười hai tiếng, rồi chạy đi mất.
“Cố tỷ tỷ, tỷ xem chỗ này, bình thường muội thích đọc sách ở đây nhất, mỗi lần muội…” Tiểu nha đầu chạy đến bên cạnh Cố Thanh Thiền, tươi cười rạng rỡ giới thiệu.
Trần Bình An liếc nhìn Cố Thanh Thiền, phát hiện trên mặt đối phương không có gì khác thường, không nhìn ra được suy nghĩ thật sự trong lòng.
Nếu như cảnh giới thật sự của hắn được phơi bày, thỉnh thoảng nói một câu đùa như vậy cũng không sao. Nhưng hắn bây giờ ở trước mặt Cố Thanh Thiền chỉ là một vãn bối Huyền Quang trung cảnh viên mãn. Cùng lắm là thiên tư tài tình kinh diễm hơn một chút, nhưng không có tư cách ngồi ngang hàng với Cố Thanh Thiền để nói đùa kiểu này.
Bản thân hắn thì không sao, nhưng chỉ lo tiểu nha đầu nói năng lung tung như vậy, không cẩn thận rước họa vào thân. Tiểu nha đầu đến Thương Long Châu Thành cầu học, còn phải nhờ Cố Thanh Thiền chiếu cố. Nếu chọc giận nàng, sau này e là phải chịu khổ! Chẳng biết sẽ có bao nhiêu phiền phức!
