Gã tráng hán cầm chiến phủ gắng gượng đứng dậy, hai chân vừa chạm đất, còn chưa kịp đứng vững thì một chưởng sắc bén của Trần Bình An đã như sấm sét ập tới.
Phụt!
Gã tráng hán cầm chiến phủ vận chân khí, cố gắng chống đỡ một chưởng này. Thân thể y chấn động mạnh như bị trúng đòn chí mạng. Sắc mặt y lập tức trắng bệch, khóe miệng không kìm được mà phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo lùi lại, suýt chút nữa thì ngã lần nữa.
“Chết tiệt! Là ngươi ép ta!”
Giọng của gã tráng hán cầm chiến phủ khàn đặc và phẫn nộ, như tiếng gầm cuối cùng bị ép ra từ sâu trong cổ họng. Hai mắt y đỏ ngầu, khí tức quanh thân đột ngột thay đổi, một luồng khí tức cuồng bạo, điên loạn như hồng thủy tuôn trào.
