Trong tửu lâu, tĩnh mịch không một tiếng động.
Một gã tráng hán sừng sững như núi, cúi người đứng bên cạnh, sắc mặt cung kính, thần thái khiêm nhường.
Trần Bình An ngồi ngay ngắn bên cửa sổ, sắc mặt điềm nhiên, mí mắt cũng chẳng buồn nhấc lên.
“Chuyện gì?”
“Đại nhân, Tiết đại nhân tối nay bày tiệc, đã cho người đến mời ngài tham dự.” Hùng Tam Nhượng ghé tai nói nhỏ.
