"Trần Bình An, xem ra ngươi cuối cùng đã đưa ra một lựa chọn sai lầm! Đáng tiếc thay, một đời thiên kiêu, sắp phải ngã xuống..."
Thần quang trong mắt Tiết Thế Thuận chợt lóe, hắn liền bước ra khỏi vách đá. Hắn vừa bước được hai bước, cả người liền như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ, dường như đã chứng kiến chuyện không thể tin nổi nhất trên đời.
Sao có thể như thế được!?
Cách Tiết Thế Thuận không xa, một bóng người lặng lẽ đứng đó. Khoảng cách giữa đối phương và hắn gần đến thế, nhưng từ đầu đến cuối, hắn lại chẳng hề hay biết, tựa như người đó không hề tồn tại.
“Chẳng hay lựa chọn của Trần mỗ sai ở chỗ nào?”
