Hoàn toàn không chơi trò từng bước ép người, vừa ra tay đã tung át chủ bài. Nàng vốn còn nghĩ biện pháp đối phó của Nghiêm Thịnh sẽ là gì, ai ngờ bên Nghiêm Thịnh còn chưa phản ứng, bên Mãng Đao Trần Bình An đã tiếp tục ra chiêu. Mục tiêu nhắm thẳng vào Huyết Đao Môn.
Chỉ riêng Huyết Đao Môn thì tuy chẳng là gì, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, trên lợi ích cốt lõi, các nhà bọn họ cùng một giuộc, tự nhiên đã là đồng minh chính trị. Nếu Trần Bình An làm quá trớn, bọn họ tuyệt không có lý do gì mà không ra tay.
Thật sự để Trần Bình An lập uy thành công, thì sau này bọn họ còn đấu đá thế nào.
“Tên ngu xuẩn này!” Nam tử mặc áo gai bên cạnh Cốc Hồng Tú không nhịn được buột miệng mắng. “Hắn tự tìm đường chết, còn muốn kéo cả bọn ta theo!”
Vốn là một màn tọa sơn quan hổ đấu tốt đẹp, lại bị hành động của Trần Bình An đột ngột kéo xuống nước. Nếu tình hình leo thang thêm nữa, bọn họ cũng chỉ đành ra tay cùng Vô Ảnh Đao Tông.
