"Đường huynh!" Một cái đầu ló ra từ trong xe ngựa, hưng phấn vẫy tay. "Bắc Thương! Đây là Bắc Thương! Ta đến rồi!"
Vẻ mặt hưng phấn đó đã thu hút sự chú ý của không ít người xung quanh. Ngô Tử Trình bất giác đưa tay lên che mặt.
Thôi được rồi, người nhà mình cũng có khác gì đâu.
Sau màn chào hỏi ngắn gọn, ánh mắt của Ngô Thụy Hưng, vị tộc lão cốt cán dẫn đội Ngô gia lần này, liền dừng lại trên người Ngô Tử Trình.
"Thái thúc công!" Ngô Tử Trình vội vàng tiến lên, cung kính hành lễ.
