Đây là lần đầu tiên Ngô Tử Trình được nhìn thấy thần sắc trên gương mặt Cốc Cẩn Du ở khoảng cách gần đến thế, chân thực đến thế.
Nhưng khoảnh khắc này, trong lòng Ngô Tử Trình không có lấy một tia vui mừng, chỉ còn lại sự thất vọng.
Minh châu Cốc gia mà hắn hằng đêm mong nhớ, đối tượng mà nàng ái mộ lại chẳng phải là hắn!
Nhìn thần thái kỳ lạ trong đôi mắt trong veo của thiếu nữ, Ngô Tử Trình chỉ cảm thấy cõi lòng đau nhói.
Nhưng rất nhanh, hắn liền nhận ra mình không có tư cách để đau lòng.
