“Lão bá, mùa màng năm nay thế nào?”
Trần Bình An đứng trên con đường nhỏ giữa ruộng, trên mặt nở một nụ cười.
Lão nông có chút nghi hoặc quay đầu lại, lúc này mới nhìn thấy Trần Bình An đang đứng trên con đường nhỏ.
Tấm lưng còng của lão khựng lại, lưỡi cuốc lơ lửng cách mặt đất ba tấc. Lão chậm rãi thẳng người, bàn tay khô gầy nắm chặt cán cuốc.
“Mùa màng không tốt lắm! Vụ đầu tiên bị chuột đồng phá hoại. Gieo lại vụ thứ hai, cỏ dại bén rễ quá sâu, cũng không sống nổi.”
