Trên đỉnh một ngọn núi nào đó trong di tích, hai bóng người một trước một sau đứng sừng sững. Vị Chân Quân Nguyên Anh sơ kỳ của Vạn Tiên Cung từng lộ diện trước mặt Tô Du và các thiên tài của các thế lực khác, giờ phút này đang cung kính đứng ở phía sau.
Khi thấy cảnh tượng đệ tử Vạn Tiên Cung bị đánh tan tác bỏ chạy, vị trưởng lão Nguyên Anh Chân Quân này sắc mặt khẽ biến, vội nói: “Cổ sư bá, Thiếu Khôn Đạo Tử bị thương rồi!”
Trước mặt ông, một lão giả tóc đã hơi lốm đốm bạc, dung mạo có phần già nua, sắc mặt lại bình tĩnh tự nhiên. Dù thấy vị chiến tu đạo tử của Vạn Tiên Cung bị thương bại trận, lão cũng không hề lay động.
“Bị thương thôi, chứ có phải chết đâu, hoảng hốt cái gì?” Lão giả thản nhiên mắng.
Vị trưởng lão Nguyên Anh giật nảy mình, vội cúi đầu nói: “Sư bá dạy phải.”
