Vốn dĩ là một Ly Hỏa Điện tiên tử đạo tử khí phách ngút trời, cao ngạo kinh diễm, giờ lại bị nện xuống đất tạo thành một hố sâu, toàn thân dính bùn đất, máu me đầm đìa, xương cốt không biết đã gãy bao nhiêu, ý thức cũng có chút mơ hồ.
Nếu không phải lão ẩu vừa rồi liều mạng bảo vệ, ả giờ đã vẫn lạc.
Lúc này, ả đâu còn khí phách như trước, khi dẫn ba ngàn Ly Hỏa quân, muốn công phạt Địa Tiên Phủ đệ tứ Tiên thành, muốn phế bỏ Địa Tiên Phủ đạo tử Phạm Tiêu.
Nhìn từng bóng người Nguyên Anh chân quân vây quanh, Ly Hỏa Điện đạo tử trong lòng chỉ còn lại nỗi sợ hãi vô tận.
“Đừng giết ta, ta…”
