“Hôm nay mặt trời mọc ở phía tây sao?”
“Ha ha ha, sao có thể chứ, mặt trời vẫn mọc ở phía đông, là ta vừa mới vác nó từ phía đông ra đây.” Tô Du nghe Phạm Tiêu trêu chọc, mặt không hề đỏ, ha ha cười đáp.
“Phụt!”
Phạm Tiêu ngồi sau bàn án nghe vậy không khỏi bật cười, nàng ngẩng đầu lên từ trong đống ngọc giản, dáng vẻ không thể nhịn cười mà nhìn Tô Du.
Phạm Tiêu nói: “Tiểu sư thúc, mặt trời người vác đâu rồi?”
