Bên trong màn chắn phòng ngự của đại trận sơn môn Đại Nguyệt Cung, Liễu Nhứ tiên tử chậm rãi bước lên không trung, đứng giữa hư không. Một thân váy dài màu xanh biếc phất phơ theo gió, trên người nàng, một luồng khí tức Mộc hành đại đạo ngưng tụ thành một phương đạo vực, tiên uy mênh mông, ngăn cách toàn bộ uy thế của Thái Hư minh chủ ở bên ngoài.
Liễu Nhứ tiên tử liếc đôi mắt đẹp về phía phi thuyền sau lưng Thái Hư minh chủ, bình thản nói: “Thái Hư, trước kia ngươi cũng được xem là một nhân vật, dù đã tính kế sư phụ mình, đoạt lấy toàn bộ tu vi của người, nhưng ít nhất Thái Hư Tiên Minh trong tay ngươi đã cường thịnh hơn xưa.”
“Thế nhưng hôm nay, ngươi lại chọn dẫn sói vào nhà, cam tâm làm chó cho Huyền Thiên Tiên Môn?”
Liễu Nhứ tiên tử nhìn Thái Hư minh chủ, nói: “Ngươi tự mình làm chó thì thôi đi, nhưng ngươi ngàn lần vạn lần không nên chọc vào Đại Nguyệt Cung của ta.”
Bên ngoài.
