Liễu Mi Trinh đoan trang ngồi trước án, một thẻ ngọc giản cổ xưa được trải ra trước mặt nàng, chính là đan phương Thất Tâm Đan lấy được từ Ngô gia. Nàng khẽ nhíu mày, đầu ngón tay vô thức gõ nhẹ lên mặt bàn, chìm vào trầm tư.
Ngoài điện, một luồng sáng lóe lên, bóng dáng Phó Trường Sinh lặng lẽ xuất hiện.
"Phu quân đã về." Liễu Mi Trinh ngẩng đầu, thấy phu quân, trên mặt lộ ra một tia cười, nhưng vẻ suy tư giữa hàng mày vẫn chưa tan.
Phó Trường Sinh gật đầu, đi đến bên cạnh nàng ngồi xuống: "Mọi việc thuận lợi chứ?" Ánh mắt hắn lướt qua thẻ ngọc giản kia.
"Ngô gia rất sảng khoái, không hề giở trò gì trên đan phương, thứ họ đưa là cổ giản nguyên bản." Liễu Mi Trinh đẩy ngọc giản về phía Phó Trường Sinh, giọng điệu mang theo một tia nghi hoặc, "Chỉ là... thiếp thân đã nghiên cứu nhiều lần, luôn cảm thấy đan phương này dường như có chỗ... chưa trọn vẹn."
