Hàn Tĩnh Sơn sắc mặt lạnh lùng như giếng cổ, nghe vậy chỉ nhàn nhạt liếc Tà Tôn một cái, nhưng không nói gì, không ai có thể nhìn ra ý nghĩ thật sự trong mắt hắn.
Mặc dù các tông môn tà đạo lấy Cửu Lê Sơn làm thủ lĩnh, nhưng Thiên Mệnh Điện cũng là đại tông đỉnh cao, bản thân thực lực của Hàn Tĩnh Sơn cũng chưa chắc đã kém hơn bao nhiêu.
Khung cảnh nhất thời tĩnh lặng.
“Khúc khích...” Một tràng cười trong trẻo như chuông bạc vang lên, Diệu Âm Thiên Nữ bước sen khẽ lướt, mỉm cười yêu kiều: “Chư vị đạo hữu cần gì phải nghiêm nghị như vậy? Đã đến rồi thì phải làm gì đó chứ, không thể chỉ đứng nhìn suông được? Hiện giờ thiên kiếp tạm lắng, tiểu nữ tử tu vi nông cạn, vậy xin mạn phép ra tay trước, thử xem bản lĩnh của người độ kiếp này ra sao?”
Tà Tôn nói: “Làm phiền Thiên Nữ rồi.”
