Thổn thức.
Vương Tú Vân là người từng thấy qua tiền bạc, dù sao phu quân của nàng là hành trưởng, bản thân nàng cũng là kiểm toán tài chính của quốc xí nghiệp. Nhưng con số ngàn ức này vẫn khiến nàng chấn động. Dù sao tuổi tác của Trần Tri Bạch còn trẻ, vẫn đang học đại học.
“Điểm mấu chốt là gì? Là ngành bạch tửu có thể tồn tại mãi mãi, bởi vậy đây là một sự nghiệp có thể truyền đời.” Trương Kiến Quân vẻ mặt đầy cảm khái.
“Tri Bạch đại thế đã thành, nàng đừng thấy hiện tại ta còn có thể cùng hắn ngồi chung bàn ăn, nhưng vài năm nữa, e rằng thân phận hai ta sẽ không còn tương xứng.” Nói đến đây, Trương Kiến Quân còn có chút thổn thức.
"Ta là một người rất tự phụ, từ một nông gia tử đi đến bước đường này, tuy đối ngoại khiêm tốn nhưng trong xương cốt lại rất kiêu ngạo, vậy mà khi đối mặt với Trần Tri Bạch, ta mới nhận ra thế gian này quả thực có thiên tài, cũng thật sự có những thiên chi kiêu tử làm gì thành nấy."
