Ở tửu điếm có phục vụ bữa sáng, lúc dùng bữa, Lưu Lị và Tôn Cường cũng có mặt.
Chỉ là Lưu Lị lại rất lơ đãng, vì ánh mắt ả cứ len lén đánh giá Phương Vi, ả muốn thấy được dáng vẻ mắt phượng mày ngài, được tình yêu tưới mát của nàng.
Điều đó chứng tỏ đã có chuyện.
Nhưng lại chẳng thấy gì.
Việc này khiến nội tâm Lưu Lị vô cùng thất vọng, bởi ả biết e rằng tối qua chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
