Trưa hôm đó.
Trác Bất Phàm rời khỏi Trúc Cơ viện.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời quang đãng, nặng nề thở ra một hơi.
Sau đó lại cúi đầu nhìn tờ giấy, cả tờ giấy vì tay hắn run rẩy mà lay động.
Mãi lâu sau, sự run rẩy của đôi tay mới dần tan đi, rồi hắn nhẹ nhàng gấp tờ giấy lại cất vào.
