"Ngươi thật sự không muốn gia nhập Thái Thanh Thánh Địa đến vậy sao?"
Dưới màn đêm, Lạc Vân nhìn Từ Hạo với vẻ mặt phức tạp. Hành động đêm nay khiến Lạc Vân nhận ra, Từ Hạo dường như không hề muốn gia nhập Thái Thanh Thánh Địa của bọn họ, hắn vẫn luôn hành động theo ý chí cá nhân, cố gắng giữ khoảng cách với Thánh Địa.
Từ Hạo liếc nhìn nàng một cái, không hề che giấu.
Hắn gật đầu nói: "Không giấu gì ngươi, ta vốn quen tự do tự tại, không muốn bị tông môn trói buộc, gia nhập Thái Thanh Thánh Địa cũng là bất đắc dĩ. Nhưng ngươi cứ yên tâm, một khi ta đã chọn gia nhập Thái Thanh Thánh Địa, sẽ không làm ra chuyện gì gây hại Thánh Địa, đến thời điểm thích hợp, cũng sẽ dốc sức giúp đỡ Thánh Địa."
Lạc Vân nghe vậy, bỗng nở nụ cười rạng rỡ nói: "Ta thấy ngươi có chút giống tỷ tỷ của ta, đều kiêu ngạo như nhau. Thật mong hai người sớm gặp mặt, cảnh tượng đó nhất định sẽ rất thú vị." Từ Hạo nheo mắt nói: "Ta nghe nói tỷ tỷ của ngươi là một thiên tài tuyệt thế, đứng trong top mười Thiên bảng, tương lai rất có thể đột phá Thánh Nhân Cảnh, chỉ là ít ai từng gặp nàng."
