Ban đầu, mọi việc bên phía hắn coi như thuận buồm xuôi gió, tuy cũng gặp phải một vài sự kháng cự của yêu tộc, nhưng rất nhanh đã bị dẹp yên. Những yêu tộc đó không bị bắt giết thì cũng bị xua đuổi, hiếm có kẻ nào dám ở lại rừng núi đối kháng với chúng.
Thế nhưng nửa tháng nay, hắn lại liên tiếp nhận được hơn mười tin tức xấu.
Ban đầu hắn còn không để tâm, nhưng khi tin báo ngày càng nhiều, hắn muốn không chú ý cũng khó.
“Tức là nửa tháng nay chúng ta đã tổn thất hơn tám ngàn âm binh, mười hai vạn huyết khôi sao?” Hình Nam nghe xong bẩm báo, sắc mặt âm trầm như muốn vắt ra nước.
Dưới trướng hắn có mười vạn âm binh, ba trăm vạn huyết khôi. Số lượng này nghe có vẻ rất nhiều, nhưng phân tán trong khu vực trung bộ Vạn Hoa Sơn Mạch, lại trở nên vô cùng thưa thớt.
