“Vất vả cho ngươi rồi.” Lục Diệp đánh giá hoàn cảnh xung quanh, nói với Trần Sinh: “Ngươi cứ về chữa thương đi.”
Trần Sinh nói: “Đạo huynh không cần ta giúp thăm dò tin tức sao?”
Gã quanh năm lăn lộn trong chiến khu này, quen biết không ít người, nói không chừng mấy ngày gần đây có người phát hiện hành tung của trùng tộc kia, lúc này truyền tin hỏi thăm thêm, hẳn có thể có được tin tức xác thực hơn.
“Không cần.” Lục Diệp lắc đầu.
Trần Sinh chần chừ một lát, cuối cùng vẫn ôm quyền nói: “Vậy đạo huynh cẩn thận.”
