Đến lúc này hắn mới nhận ra, lúc trước Cửu Anh đối phó với hắn có lẽ còn chưa dùng đến một nửa sức mạnh, nếu không dù có Thiên Phú Thụ, e rằng hắn cũng không thể kéo dài đến lúc U Điệp tới viện trợ.
Không phải Cửu Anh tốt bụng, mà là do gã này đã ngủ say quá lâu, lực lượng hao hụt, nếu có thể dùng cái giá nhỏ nhất để bắt được Lục Diệp, dĩ nhiên nó sẽ không muốn hao tổn thêm.
Nhưng trong trận chiến giữa nó và U Điệp lúc này, hắn không thể nương tay được nữa.
U Điệp rốt cuộc là Dung Đạo mấy trọng, Lục Diệp từ trước đến nay vẫn không biết, cũng chưa từng hỏi qua chuyện này.
Nhưng có thể trấn thủ ở một đại chiến khu, U Điệp không phải bát trọng thì cũng là cửu trọng, thậm chí có thể là Dung Đạo đỉnh phong.
