Ninh Cốc nói: “Đạo hữu hãy nghe ta nói hết đã.”
Lục Diệp lập tức tỏ vẻ rửa tai lắng nghe.
“Thật ra trước khi đạo hữu tới, chúng ta đã thương nghị rồi. Ta sẽ ở lại bậc thang thấp nhất, nhưng bậc thang kế tiếp thì cần đạo hữu hoặc Sương sư muội dừng lại. Bởi vì ngoài hai vị ra, tu vi của những người khác đều không đủ, mạo hiểm dừng lại chỉ tăng thêm rủi ro. Còn về việc ai sẽ dừng lại, ngươi và Sương sư muội cần bốc thăm riêng. Nói như vậy, đạo hữu có hiểu không?”
Sương sư muội trong miệng gã chính là nữ tu đồng hành của gã, tu vi cũng là Dung Đạo đỉnh phong như gã.
Lục Diệp không ngờ Ninh Cốc lại đại công vô tư đến vậy, gã muốn dừng lại ở bậc thang chịu áp lực lớn nhất, tương đương với việc từ bỏ tranh đoạt dị bảo. Nếu đã như vậy, hắn quả thực không tiện nói gì.
