Lục Diệp có cảm giác khó tả.
Chuyện này có chút lạ lùng, trước đó Tần Phong quả thật có nói, nếu có thể giúp hắn lần này, vậy sau này Lục Diệp chính là huynh đệ của hắn. Lục Diệp dĩ nhiên không cho là thật, chỉ muốn kiếm một món nhân tình mà thôi.
Bây giờ Côn Lệ cũng nói như vậy…
Người ta nói thì cứ nói, Lục Diệp lại không thể quá xem trọng chuyện đó. Không phải hắn tự hạ thấp bản thân, mà thực sự là vì chênh lệch về thực lực và địa vị giữa đôi bên quá lớn, đôi khi vẫn cần phải biết chừng mực.
“Trường chủ đã đạt được tâm nguyện chưa?” Lục Diệp hỏi.
