Lục Diệp có chút không hiểu, một cường giả như vậy tại sao lại nhìn chằm chằm vào đạo binh của mình? Chẳng lẽ hắn nhận ra Liêu là Binh tộc sao?
Nhưng nghĩ lại, trước đó Tần Phong cũng đã nhận ra, nên chuyện này cũng không phải là không thể.
Nhưng dù có nhận ra, đối phương cũng không đến mức nảy sinh ý định cướp đoạt, bởi vì việc Binh tộc nhận chủ không hề tùy tiện, cho dù hắn thật sự cướp được Liêu đi cũng không phát huy được bao nhiêu tác dụng.
Ngay lúc trong lòng Lục Diệp đang quay cuồng với đủ loại suy nghĩ, ánh mắt của Bá Cừu đã dời đi. Hắn vẫn nhìn thẳng về phía trước, ánh mắt trống rỗng, phảng phất như vạn vật thế gian đều không thể lọt vào tầm mắt.
Giọng nói trầm lắng vang lên: “Không ai được phép làm càn trong Hợp Đạo Thành của ta! Hai ngươi, một sống một chết, ai muốn sống, ai muốn chết?”
