Cho nên lần này, hắn thật sự không dám không tin.
Do dự một lát, Lục Diệp mới nhìn sang Tam Nương: “Đưa người tới đây xem thử.”
Tam Nương mỉm cười gật đầu: “Được!”
Nói rồi, ả lấy ra một tấm âm phù truyền tin đi.
Một lát sau, trong lương đình bên cạnh hòn non bộ trong sân, Lục Diệp và Tam Nương ngồi đối diện nhau, Tam Nương đang pha trà thơm, còn Phụ Ngôi thì đứng sau lưng Lục Diệp như một tên tùy tùng.
