Có thể xác định Phụ Ngôi không ở trong thành, vậy hẳn là ở ngoài thành.
Mãi đến nửa canh giờ sau, Lục Diệp mới tìm thấy tung tích Phụ Ngôi trên một khối đất lơ lửng ngoài thành.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lục Diệp có vẻ mặt quái dị.
Phụ Ngôi lúc này toàn thân trần trụi không một mảnh vải, đang trong tư thế bị trói, miệng không ngừng “ư ư”, thân thể thì vặn vẹo như một con giòi, trên mặt đất là y phục vứt bừa bãi của hắn.
Khi thấy Lục Diệp, mặt hắn đỏ bừng, vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu.
