Nếu Lục Diệp và Tần Phong không có giao tình sâu đậm, Cung Mậu tự nhiên sẽ vui vẻ chấp thuận, dốc hết tâm sức sắp xếp trận tử chiến này. Nhưng giờ đây, vị trước mắt lại là người xưng huynh gọi đệ với chủ đấu trường của gã, gã nào dám đẩy Lục Diệp vào hố lửa. Đến khi đó, chỉ cần Lục Diệp có chút sơ suất, ngày tháng tốt đẹp của gã cũng sẽ chấm dứt.
“Cung huynh, ngươi vừa mới nói, Phong ca trước khi đi đã dặn dò, ta có bất kỳ yêu cầu nào ngươi cũng sẽ toàn lực phối hợp.”
Cung Mậu cười khổ không ngớt: “Nhưng cũng không thể điên cuồng như vậy…”
Lục Diệp thở dài nói: “Vậy Cung huynh nghĩ xem, hai trận tử chiến trước, trước khi có kết quả, ngươi coi trọng ai hơn?”
“Ặc…” Cung Mậu không biết phải đáp lời ra sao, chẳng lẽ lại nói rằng gã thực ra coi trọng đối thủ của Lục Diệp trong hai trận đó hơn.
