Có điều nói đi cũng phải nói lại, khí chất của Tô Yên vốn rất cao quý thánh khiết, giờ phút này lại kêu gào quái dị như vậy, khiến Lục Diệp nghe mà toàn thân không được tự nhiên.
Trong Đạo trì, Vô Nguyệt cầm bình dị bảo, khẽ hừ lạnh một tiếng: "Lần này đã biết sự lợi hại của ta rồi chứ!"
Nàng vẻ mặt đắc ý khoe công với Nhật Viêm: "Nhật Viêm ca ca, bọn chúng sắp chết rồi!"
Nhật Viêm vỗ nhẹ lên cái đầu nhỏ của nàng: "Làm tốt lắm."
Vô Nguyệt híp mắt, dường như có chút hưởng thụ.
