Tiểu hoàng tử năm tuổi nắm chặt Mộc Đà La, bởi đây là thứ quý giá nhất của hắn, không ai được cướp đi!
Đi đến một cây cầu, rõ ràng là ban ngày ban mặt, lại chẳng biết từ đâu nổi lên một trận gió lớn, thổi cho tiểu hoàng tử lảo đảo, bất cẩn ngã sõng soài trên đất.
Đầu gối và lòng bàn tay rất đau, hắn lộ vẻ thống khổ, nhưng rất nhanh lại giật mình, bởi Mộc Đà La trong tay đã văng ra ngoài.
Hắn vội ngẩng đầu nhìn lên, vừa hay thấy cảnh Mộc Đà La đang lăn về phía khe hở lan can.
Thầm kêu không ổn, hắn vừa lăn vừa bò đuổi theo, nhưng vẫn chậm một bước, đành trơ mắt nhìn con quay rơi xuống nước.
