Nhưng lần này ả đoán chừng đã sai, Nguyên Hề thích nhất là được người khác gọi là thành chủ đại nhân.
"Đã là bằng hữu của Đại đô thống, vậy sau này chính là người một nhà, muội muội không cần khách khí." Nguyên Hề cười hiền hậu.
U Điệp dịu dàng như một tiểu thư khuê các: "Sau này phải phiền tỷ tỷ chiếu cố nhiều rồi, ta và Diệp ca ca đều là người mới đến, không hiểu rõ về Lý Giới, nếu có chỗ nào làm không tốt, tỷ tỷ cứ tùy ý trách phạt."
Nguyên Hề đưa tay véo má ả một cái: "Muội muội đáng yêu như vậy, ta nỡ lòng nào trách phạt muội chứ."
Cảm giác trên má vẫn còn đó, U Điệp không khỏi sững sờ, ngơ ngác nhìn sang Lục Diệp.
