“Lão quái vật này lại có lúc thừa nước đục thả câu sao?” Một vị Hợp Đạo kinh ngạc thốt lên, Bá Cừu hành sự tuy trước nay luôn tùy tiện, chỉ dựa vào sở thích của bản thân, nhưng vì thực lực đủ mạnh nên luôn tự cho mình là đúng, chưa từng có hành vi nào đáng bị chê trách.
Ví như ba nghìn năm trước hắn xông vào Thánh Long Thành, cũng đâu có lựa chọn thời cơ thích hợp nào, hắn muốn đi thì cứ đi thôi.
“Dù sao đó cũng là Minh Nguyệt Luân, hắn có cẩn thận thế nào cũng không thừa.” Lại có một vị Hợp Đạo khác nói.
“Bây giờ phải làm sao?”
“Còn làm gì được nữa, chẳng lẽ còn muốn ngăn cản hắn sao?” Nếu nói tất cả các tu sĩ Hợp Đạo đang tụ tập quanh kỳ quan có thể đồng lòng hợp sức, cũng chưa chắc không có hy vọng ngăn cản hắn, dù sao lần này số lượng Hợp Đạo đến đây cũng không ít, hơn nữa ai nấy thực lực đều không tầm thường, cường giả như Côn Lệ cũng phải có hơn mười vị.
