Còn những tu sĩ Dung Đạo không liên quan đến hai tòa thành Hợp Đạo kia... Chúc Bảo giờ đang nằm trong tay Lục Diệp, bọn họ đương nhiên muốn nhúng chàm. Tất cả vào đây vốn là vì Chúc Bảo, cơ hội tốt như vậy ở ngay trước mắt, ai lại muốn bỏ lỡ?
“Giết ra ngoài!” Tô Vân sáp lại gần Lục Diệp, kế sách hiện giờ chỉ có giết ra một đường máu để rời khỏi đây, còn về việc Lục Diệp vừa nói muốn giết sạch tất cả mọi người, gã chỉ coi như hắn đang nói khoác.
“Chăm sóc tốt cho mình!” Lục Diệp bỗng nhẹ giọng dặn một tiếng, rồi thân hình hạ thấp, trường đao trong tay xoay tròn như vầng trăng, vô số đao mang tựa dải lụa tung hoành ngang dọc.
Tô Vân giật nảy mình, vì trong đó có mấy đạo đao mang sượt qua người gã bay ra ngoài.
Trong lòng gã kinh hãi tột độ, xem ra Lục Diệp thật sự định một chọi trăm.
