“Long Tôn, Phượng Chủ, mấy nhà chúng ta cùng tồn tại ở giới này đã nhiều năm, ngày trước tuy có nhiều bất hòa, nhưng chung quy không có đại thù oán gì, hôm nay cần gì phải hùng hổ dọa người? Hiện giờ Tinh Uyên Chi Môn đã trải khắp các nơi, hai vị có công phu đối chọi với bọn ta ở đây, chi bằng đi tìm kiếm tung tích chí bảo kia.” Hoằng Đồ thấy sắc mặt Long Tôn lạnh lẽo, ngữ khí liền dịu xuống.
Hắn biết không thể bức bách Long Tôn quá mức, Long tộc cao ngạo, Long Tôn lại càng là kẻ trọng thể diện, tiếp tục ép buộc chỉ gây phản tác dụng.
Hắn cũng tin Long Tôn sẽ đưa ra lựa chọn đúng đắn, bởi lẽ nếu cứ tiếp tục đối đầu thậm chí là đại chiến, đối với Long Thành Phượng Sào không có bất kỳ lợi ích nào, thậm chí còn dẫn đến hậu quả vô cùng tồi tệ.
Sắc mặt Long Tôn âm trầm, chợt trong mắt lóe lên một tia sáng rồi vụt tắt.
Trầm ngâm một lát, hắn khẽ gật đầu: “Ngươi nói cũng không phải không có lý...”
