Lữ Thiếu Khanh mở mắt, chậm rãi đứng dậy.
Trong hư không là một mảnh tĩnh mịch, xung quanh đều là tàn tích của trận chiến.
Lữ Thiếu Khanh ôm đầu, lại một lần nữa hỏi thăm Hoang Thần: "Tên Hoang Thần khốn kiếp, đáng chết!"
Lữ Thiếu Khanh bây giờ như mắc chứng đau đầu, đầu óc từng cơn nhức nhối.
Dù đã thôn phệ Hoang Thần, thực lực được nâng cao, nhưng vết thương ở thức hải không thể lành nhanh như vậy.
