Nhìn Trương Chấn im lặng, Vương Hạo bất đắc dĩ nói: “Đi con đường nào thì sẽ nhận kết quả tương ứng.”
“Thứ Trần Trường Sinh đưa cho ta, lần này ta không hề tham một chút nào.”
“Nếu ngươi vẫn chưa hài lòng thì ta cũng đành chịu.”
Nghe vậy, Trương Chấn ngẩng đầu nhìn Vương Hạo.
“Thân là ma tu, ngươi quả thực làm rất tốt, nhưng điều này vẫn không thể thay đổi việc ngươi là một con người.”
