Leng keng.
Nửa xâu tiền đồng xếp thành một chồng, rơi vào lòng bàn tay.
“Mỗi người hai mươi đồng, cầm rồi đi lên phía trước, người phía sau xếp hàng cho ngay ngắn, không được giành giật! Phía trước có chè đậu xanh.”
“Trẻ con ư? Trẻ con cũng tính, chỉ cần là đầu người, đến là được tính, dù không đi được, bế trong lòng cũng tính.” Thôi lão đầu dứt lời, bê một chiếc ghế đứng lên bàn, hét lớn với đám người phía sau: “Trẻ con cũng tính! Cứ có đầu người là được tính.”
Giọng điệu rõ ràng, âm thanh vang dội, hoàn toàn không giống một lão gác cổng già nua lọm khọm.
