Y Chí Hằng, Y Trí Vũ toàn thân quấn đầy băng vải, cách một lớp nên không còn vẻ dữ tợn đáng sợ như trước.
“Ngươi nói Đan Mạch?”
“Phải.” Y Trí Vũ tựa vào giường, nén đau gắng gượng tinh thần, “Trong giáo tre già măng chưa mọc, là vấn đề đã bộc lộ từ rất lâu.
Vì vậy để duy trì sự tồn tại, các mạch đã sớm điều động một số hậu bối trẻ tuổi có thiên phú luyện đan từ ba mươi năm trước, hạ huyết chú rồi đưa lên đất liền chuyên tu đan đạo, sau khi học thành tài sẽ quay về, từ đó lập ra một mạch riêng gọi là Đan Mạch.
Đan Mạch thành lập hơn mười năm, đã có hiệu quả rõ rệt, liên tục đưa về không ít đan dược quý giá.”
