Thư phòng.
Lương Cừ u u tỉnh lại.
Hắn lấy [Âm Dương Ngũ Hành Chủng] trong túi ra, lặng lẽ ngắm nhìn, ngây người trên ghế hồi lâu.
Tiểu Thận Long nhàn rỗi đến nhàm chán, bèn nhìn đông ngó tây.
Nó sờ sờ long giác trên đầu mình, rồi so sánh với dáng vẻ sương trắng, thầm đắc ý, bay vút lên không, từ vai nhảy lên mặt bàn, từ mặt bàn nhảy lên bình phong, nửa người treo trên đó vẫy đuôi, tự tìm niềm vui.
