Ráng chiều lướt bến xa, cảnh hoàng hôn chiếu đình dài.
Mây lửa từ phía bắc chân trời kéo đến.
Người nông phu đang cày ruộng nheo mắt, đặt cái cuốc xuống, lưng hướng về đất vàng mặt ngửa lên trời, vớ lấy khăn lau trên cổ lau mồ hôi trán, ngẩng mặt nhìn cung điện bạch ngọc rít gào bay đi, lao thẳng về phương Nam.
Tà dương biến mất không dấu vết, ánh sáng chói chang vẫn rực rỡ không đổi.
Mặt đất vẫn phát ra thứ ánh sáng trắng khô khốc, đất nâu sạm thành màu vàng trắng nhạt, một trận gió thổi qua, từng khối đất từ sườn núi lăn xuống, cuốn theo một làn bụi vàng nhạt.
