“Phái tu giả đến giám quân, chẳng phải là được rồi sao?” Lý Quân Võ khẽ nói.
“Phái ai đi? Người của ta đều đã được phái đi giám sát trận văn trên tường thành, bên phía ngươi những người có thể xác nhận lòng trung thành, ngoài Kim thống lĩnh ra, e là chỉ còn lại mỗi Lân Lang? Nhưng ngươi có chắc để con chó ngốc đó qua đấy sẽ không gây ra hỗn loạn lớn hơn không?”
“Vậy cứ trơ mắt nhìn bọn bạo đồ kia hãm hiếp, tàn sát người khác sao?” Bàn tay Lý Quân Võ đặt trên án thư khẽ siết chặt.
“…” Hứa Nguyên.
Nếu chỉ xét từ góc độ lợi và hại, vào thời khắc mấu chốt này, việc xử lý bọn bạo đồ kia thực ra không quan trọng.
