Rơi xuống.
Đăm đăm nhìn vệt sáng trên đỉnh đầu càng lúc càng xa, ý thức của Hứa Nguyên không ngừng chìm sâu vào vực thẳm đen kịt.
Tựa như nằm trên bãi cát hoàng hôn, theo thủy triều dâng, dòng nước mát lạnh từ chân từng đợt vỗ lên cổ hắn.
Một thứ gì đó đang dần nhấn chìm hắn.
Nhưng theo kinh nghiệm về cái chết của Hứa Nguyên, hắn vẫn chưa chết.
