Đối với lời châm chọc của Hứa Nguyên, biểu cảm Ôn Hân Uẩn không có thay đổi lớn, chỉ là ôn tồn cười nói:
“So với những cặn bã kia, ta càng để ý Tam công tử ngươi hơn.”
Khóe mắt Hứa Nguyên giật giật, khẽ nói:
“Sao, không ngại vạn dặm xa xôi đặc biệt đến để chém ta?”
“Không hẳn là đặc biệt, nhưng nếu có cơ hội, ta sẽ thử.” Ôn Hân Uẩn một đôi mắt đẹp mang theo ý vị sâu xa: “Vậy nên, hy vọng ngươi có đủ át chủ bài để giữ được mạng sống của mình.”
