Ánh mắt Bì tiên sinh thoáng chốc âm trầm, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt.
Rất nhanh, thần sắc hắn liền bình tĩnh trở lại, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra, lại lấy La Bàn ra, đi đến trước mặt mọi người, vẫn như thường lệ, quan sát trận pháp để phân biệt phương vị, mượn La Bàn định hướng, dọc theo hành lang đi về phía trước.
Trên đường đi, hành lang tối đen như mực, vô cùng áp lực, mùi hôi thối xộc vào mũi.
Trong bóng tối dường như có nguy hiểm không tên ẩn nấp, hàn khí âm u lạnh lẽo, khiến người ta sởn tóc gáy.
Mọi người đều cảnh giác, không dám chút lơ là.
