Một số thú văn và yêu văn bình thường, trong mắt bọn họ, cũng là “Thánh văn”.
Trong mắt man tộc Đại Hoang, nền tảng của trận pháp chính là trận văn, “văn” cũng chính là “trận”.
Vì vậy, “Thánh văn” trong miệng đa số man tộc, về cơ bản cũng tương đương với “trận pháp”.
Điều này là do bối cảnh vùng miền, lịch sử tu đạo và truyền thừa pháp môn khác nhau tạo thành.
Theo Mặc Họa, “Đạo” của trận pháp và quy luật căn bản của nó, đại khái là đồng nhất.
