Bì tiên sinh ánh mắt trầm xuống, nói: "Công tử, lúc nãy đã thỏa thuận, ta giao người cho ngươi, ngươi đưa linh thạch cho chúng ta. Giờ giao người rồi, linh thạch đâu?"
Không ngờ Thẩm Khánh Sinh lật mặt, nói: "Linh thạch? Linh thạch gì? Ta đã nói khi nào?"
Ánh mắt Bì tiên sinh lóe lên.
Thẩm Khánh Sinh cười nhạo: "Linh thạch, ta có thể cho, nhưng các ngươi không thể đòi."
"Ta cho các ngươi, đó là ban ơn, các ngươi đòi ta, đây là cái gì? Đòi nợ ta? Hay các ngươi muốn nhục nhã ta?"
