"Nhưng dù vậy, thiếu niên này thần bí khó lường, khắp người toát ra vẻ cổ quái, tuyệt đối không thể xem thường."
“Âm mưu lần này của Đan Tước bộ, rất có thể cũng không thoát khỏi liên quan đến hắn.”
Tất Kiệt nhíu mày, trong lòng cũng ý thức được, quả thật mình đã “trông mặt mà bắt hình dong”.
Muốn thành đại sự, một chút tai họa ngầm cũng không thể để lại. Bất luận kẻ nào có thể trở thành "vật cản đường" của mình, đều phải tan xương nát thịt.
“Bất luận tên mặt trắng này có phải Vu Chúc thật hay không, lần sau gặp lại, nhất định phải giết!” Ánh mắt Tất Kiệt âm u lạnh lẽo.
