Dù không có, chỉ bằng tư chất như vậy cũng đủ để tìm được.
Hắn tu luyện đến nay, điều hối tiếc lớn nhất chính là ở Chân Tiên cảnh đã không thể ngưng tụ được Đạo Nguyên Tiên Ấn, kém trong truyền thuyết một bước, không đủ viên mãn.
Nhưng ở Bắc Vực, hắn vẫn là đệ nhất nhân không ai sánh bằng, cảm giác hối tiếc và không viên mãn này chưa từng để lại vết hằn quá sâu trong lòng hắn, cho đến hôm nay, mới cảm nhận được sự thiếu hụt này gây tổn thương cho hắn đến nhường nào! Nếu hắn cũng có Đạo Nguyên Tiên Ấn, thì sợ gì yêu nữ kia? Dù phải đốt cháy nguyên thần, hắn cũng sẽ liều mạng với ả!
Như thế, làm gì còn đất cho gã đó ra oai.
Vô số suy nghĩ đan xen trong đầu, sắc mặt hắn cũng theo đó biến ảo, khí tức trong cơ thể không còn phẳng lặng như mặt hồ, mà cuộn trào như sóng dữ.
