Thiên Tôn, vừa là cảnh giới, vừa là một sự tồn tại chân thực.
Lý Hạo cảm nhận được, trong Võ Đạo bát cảnh, Thiên Nhân cảnh là huyền bí nhất.
Cực Cảnh là Hóa Tiên, mà Hóa Tiên đến cực hạn, lại có thể chạm đến Thiên Tôn hư vô mờ mịt này.
Khi chạm đến Thiên Tôn này, Lý Hạo đã hoàn toàn hòa mình vào trời đất, dường như cũng dần dần dung hợp cùng Thiên Tôn, hòa vào cái vỏ bọc vô cảm kia, hòa vào thân thể ấy, hóa thành một phần của nó.
Mượn nhờ thân xác vĩ đại chí cao ấy, Lý Hạo có một cảm giác kinh người, Vạn Đạo Pháp Tắc, vạn vật trong trời đất, dường như đều nằm trong tầm kiểm soát, đều có thể điều động!
